Tô Tịch
Chàng Tô Tịch thuở còn nghèo khó
Cha mẹ lìa trần, sống đơn côi
Nhưng lòng hiếu học vang khắp nẻo
ý chí vươn xa, thật tuyệt vời.
Nhà chẳng có nồi để nấu cơm
Thường sang hàng xóm mượn sớm hôm
Khi trả chùi lau thật sạch sẽ
Trao tay gia chủ lời cảm ơn.
Vua mở khoa thi chọn nhân tài
Tô Tịch vào kinh ứng thí ngay
Năm ấy chàng trai được đậu trạng
Vua ban yến tiệc phán lời này.
Ta muốn thưởng tài cho quan trạng
Khanh muốn vật chi cứ bày tâu
Thần xin bệ hạ chiếc nồi nhỏ
Đồng môn kinh ngạc, trước lẫn sau.
Vua ban Tô Tịch chiếc nồi vàng
Võng lọng vinh quy đến xóm làng
Trẻ già nô nức mừng quan Trạng
Mang lại cho dân niềm vinh quang.
Trạng tặng chiếc nồi nhà hàng xóm
Mà cả bao năm Trạng mượn nồi
Chủ nhà ngần ngại không dám nhận
Xóm giềng hôm sớm giúp nhau thôi!
Thời gian nghèo khó tôi thiếu gạo
Vét miếng cháy nồi đỡ đói lòng
Thì cử đạt thành lên quan Trạng
Một chút nghĩa tình để nhớ ơn.
Tháng 10/2011
Vũ Ngọc Hùng PTSKHKT
NQ: Nhơn Hạnh - An Nhơn - Bình Định
Hội viên CLB Thơ Việt Nam, Thơ Hà Nội
ĐC: Q38P2 Trương Định, Hoàng Mai, Hà Nội